Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

Truyền thông phương Tây kiểm duyệt nguồn tin rò rỉ Panama để bảo vệ giới siêu giàu


Ghi chú của người dịch: Gần đây truyền thông phương Tây (còn gọi là truyền thông doanh nghiệp, truyền thông tài phiệt) đưa tin về sự rò rỉ tin tức khổng lồ từ công ty Mossack Fonseca. Nhiều nguồn tin chỉ xoáy vào những nhân vật như Putin, và Assad. Điều đó là hết sức đáng ngạc nhiên, vì tại sao phải là Putin và Assad, trong khi nước phát triển nào cũng có tham nhũng. Ở Hoa Kỳ, chính khách có tiền sử tham nhũng cũng có thể tranh cử tổng thống được cơ mà. Sau đây là bản dịch bài viết Corporate Media Gatekeepers Protect Western 1% From Panama Leak, ngày 03 tháng Tư 2016, của tác giả Craig Murray. Tiêu đề do người dịch đặt lại. Thông tin về tác giả này bằng nguyên văn tiếng Anh: Vauntie Cybernat, Former Ambassador, Human Rights Activist.


Bất kỳ ai làm rò rỉ các giấy tờ của Mossack Fonseca dường như có một mong muốn tốt đẹp nhằm phơi bày cái hệ thống chính trị cho phép những người siêu giàu có thể giấu khối lượng lớn của cải của họ, những của cải này thường có được từ tham nhũng và ít nhiều dính líu tới việc trốn thuế. Những luật sư Panama này che giấu tài sản của một tỷ lệ đáng kể trong giới 1% và lượng rò rỉ khổng lồ của các tài liệu của họ hẳn nhiên là một điều tuyệt vời.

Đáng tiếc rằng người tiết lộ đã gây ra một lỗi hết sức khó chịu là đã chuyển cho truyền thông doanh nghiệp phương Tây việc quảng cáo kết quả. Hệ quả là, câu chuyện chủ yếu đầu tiên, được công bố hôm nay bởi tờ Guardian, tất cả đều về Vladimir Putin, và một nghệ sĩ cello có thu nhập đáng ngờ. Khi câu chuyện xảy ra, tôi tin nó và không có nghi ngờ gì về việc tin tức về Putin là bị bẻ cong.

Nhưng tại sao lại tập trung về nước Nga? Tài sản người Nga chỉ là một phần nhỏ trong khối tài sản bị che giấu đi nhờ vào sự giúp đỡ của Mossack Fonseca.  Thật vậy, mọi chuyện mau chóng trở nên rõ ràng: sự công bố có chọn lọc đang trở nên hôi thối kinh tởm.

Tờ báo Suddeutsche Zeitung, tờ nhận được sự rò rỉ thông tin, đã đưa ra một bản giải thích chi tiết về phương pháp mà truyền thông doanh nghiệp phương Tây đã sử dụng để tìm các tài liệu. Sự tìm kiếm chủ yếu mà họ đã làm là tìm các cái tên gắn với các chế độ không tuân theo sự trừng phạt của Liên Hợp Quốc. Tờ Guardian cũng thuật lại điều đó và liệt kê các nước đó là Zimbabwe (Dim-ba-buê), Bắc Triều Tiên, Nga và Syria (Xi-ri). Sự chọn lọc các thông tin của Mossack Fonseca được thực hiện bởi truyền thông doanh nghiệp là theo chương trình nghị sự chính phủ phương Tây. Không có bất kỳ sự đề cập nào về việc sử dụng Mossack Fonseca bởi  các tập đoàn khổng lồ phương Tây hay tỷ phủ phương Tây - những khách hàng chính. Và tờ Guardian mau chóng cam đoan rằng "nhiều tài liệu rò rỉ vẫn còn bảo mật".

Vậy bạn mong muốn điều gì? Sự rò rỉ này đang được quản lý bởi một tổ chức vĩ đại nhưng hết sức nực cười có tên gọi là "Hiệp hội quốc tế các nhà báo điều tra", được tài trợ và tổ chức toàn bộ bởi Trung tâm Hoa Kỳ về minh bạch công. Nguồn tài trợ bao gồm:

Ford Foundation
Carnegie Endowment
Rockefeller Family Fund
W K Kellog Foundation
Open Society Foundation (Soros)

cùng nhiều tổ chức khác. Đừng hi vọng rằng ta sẽ có một sự phơi bày chân thật về chủ nghĩa tư bản phương Tây. Các bí mật bẩn thỉu của các tập đoàn phương Tây vẫn không được công bố.

Hãy nghĩ tới những cú đánh vào Nga, Iran, Syria và một vài nước phương Tây nhỏ như Iceland (Ai-xơ-len). Một hoặc hai nghị sĩ Vương quốc Anh sắp tới tuổi nghỉ hưu sẽ được đem ra hiến tế, ví dụ ai đó đã mất trí.

Truyền thông phương Tây - tờ Guardian và BBC ở Vương quốc Anh - có độc quyền truy cập vào cơ sở dữ liệu mà bạn và tôi không thể thấy. Họ đang bảo vệ chính họ khỏi các thông tin nhạy cảm của các tập đoàn phương Tây bằng cách chỉ nhìn vào các tài liệu liên quan tới những người chống sự trừng phạt của Liên Hợp Quốc. Đừng bao giờ quên rằng chính Guardian đã phá tan các bản sao chép dữ liệu của Snowden về sự chỉ dẫn của M16.

Bạn nghĩ sao nếu họ tìm kiếm trên dữ liệu Mossack Fonseca về các chủ nhân của truyền thông doanh nghiệp và các công ty của họ, và các nhà biên tập và nhà báo cao cấp của truyền thông doanh nghiệp? Bạn nghĩ sao nếu họ tìm kiếm về những nhân vật cao cấp ở BBC? Bạn nghĩ sao nếu họ tìm kiếm về những người cung cấp cho Trung tâm minh bạch công cộng và các công ty của họ?

Bạn nghĩ sao nếu họ tìm kiếm trên dữ liệu của Mossack Fonseca về tất cả các công ty được liệt kê trong trao đổi cổ phiếu phương Tây và tất cả những triệu phú phương Tây mà họ có thể lần theo dấu vết?

Điều đó sẽ thú vị hơn nhiều. Tôi biết Nga và Trung Quốc đều tham nhũng và bạn không phải nói điều đó với tôi. Bạn nghĩ sao nếu bạn nhìn vào những thứ mà chúng ta, ở đây là phương Tây, có thể đứng lên và làm gì đó?

Và bạn nghĩ sao nếu bạn, những con cún nhỏ của doanh nghiệp, lại để cho mọi người nhìn thấy dữ liệu thật sự?

CẬP NHẬT

Hàng trăm nghìn người đã đọc bài viết này trong 11 giờ từ khi nó được công bố - mặc dù lúc đó, tức ở đây, là buổi đêm ở Vương quốc Anh.  Có tận 235,918 "cảm tưởng" trên twitter (khi tweeter gọi họ) và trên 3,700 người đã "chia sẻ" từ lúc đó đến giờ trên Facebook.

Lưu ý: Blog này được tạo ra vì lợi ích cộng đồng, và bạn có thể sử dụng bài viết này để công bố ở bất kỳ nơi nào mà không phải xin phép.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét