Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

Phải chăng Palestine là vùng đất khô cằn cho tới khi những người Israel làm cho sa mạc của nó nở hoa?

Bài viết này (đăng ngày 7/11/2001) bổ sung thêm thông tin cho bài viết trước về huyền thoại Israel. Bài viết không nhằm mục đích coi thường công nghệ nông nghiệp của quốc gia "khởi nghiệp" này như đã được quảng cáo rầm rộ trên báo chí dân túy, mà là chứng minh rằng đất đai Palestine là vùng đất màu mỡ, và được người Palestine thực hiện quyền sở hữu và canh tác rất có hiệu quả từ lâu rồi.

Ngay từ những giai đoạn đầu tiên của chủ nghĩa Xi-ôn cho tới bây giờ, những tên Xi-ôn-nít vẫn tuyên truyền huyền thoại rằng dải đất quan trọng nhất trong lịch sử loài người (Palestine) là trống không, và khô cằn trong 2000 năm, cho tới mãi sau này được người Do Thái Israel phát triển. Dựa trên tài liệu thống kê của Ủy nhiệm Anh và các nguồn khác, huyền thoại về Palestine và người dân bản địa sẽ được chứng minh là sự bịa đặt của Israel nhằm lãng mạn hóa "sự trở lại của người Do Thái và cứu rỗi Vùng Đất Hứa." Độc giả sẽ mau chóng thấy rằng vùng đất khô cằn năm 1948 vẫn khô cằn là một sự kiện có thể dễ dàng chứng minh bằng cách sử dụng Hình ảnh vệ tinh của Google. Hãy xem bản giải thống kê chi tiết sản lượng nông nghiệp của Palestine cho mùa màng năm 1944-1945, chúng tôi sẽ trích dẫn trực tiếp Ủy nhiệm Anh (đã soạn thảo cuốn sách hai tập, có tiêu đề là Tổng quan về Palestine, cho Liên hợp quốc năm 1946-7) như sau:
Người Palestine
Người Do Thái
Tổng cộng
Dunum***
Tấn
Giá trị*
Dunum***
Tấn
Giá trị*
Dunum
Tấn
Giá trị*
Thóc
4,152,438
193,376
4,403,409
215,191
16,579
497,048
4,367,629
209,955
4,900,457
Rau
239,733
189,104
5,113,553
40,207
55,730
1,745,870
279,940
244,834
6,859,423
Cỏ khô
23,970
20,827
156,847
119,578
176,525
951,178
143,543
197,352
1,108,025
Quả**
355,709
73,320
3,139,374
37,217
21,398
1,379,620
392,926
94,718
4,518,994
Ôliu
592,546
78,287
3,320,320
7,587
1,182
53,235
600,133
79,469
3,373,555
Dưa hấu
120,304
135,634
969,630
5,675
7,193
83,975
125,979
142,827
1,053,605
Tổng
5,484,700
690,548
17,103,133
425,455
278,607
4,710,926
5,910,150
969,155
21,814,059
Tỷ lệ
92.8%
71.25%
78.40%
7.20%
28.75%
21.60%
100%
100%
100%
Nguồn: Tổng quan về Palestine, soạn bởi Ủy nhiệm Anh cho Liên hợp quốc, trang 323-327
* Đơn vị theo cân Palestine.
** Quả không thuộc giống cam quýt. Sản lượng cam = 248,274 dunum, trong đó 120,897 dunum là của người Do Thái (Bổ sung cho Tổng quan về Palestine, tr. 37)

*** Một Dunum = 1,000 mét vuông.
Nhấn vào đây để xem các trang được scan chính xác từ  Tổng quan về Palestine mà chúng tôi đã trích dẫn dẫn liệu từ đó.
Hãy chiêm ngưỡng số liệu thống kê đất về Palestine sau đây (dựa trên Sách sự kiện thế giới của CIA) trước khi chúng tôi rút ra các kết luận.
Thống kê đất
Giá trị
Tổng cộng
26,000.0 km2 = 20,000 (Israel) + 6,000 (Bờ Tây + Dải Gaza)
Đất trồng trọt được
4,420.0 km2 = 17% * 26,000 km2.
Đất được trồng bởi người Do Thái
425.4 km2 = 425,455 /1000
Đất được trồng bởi người Palestine
5,484.7 km2 = 5,484,700 /1000
Đóng thùng Cam nổi tiếng của Jaffa 1898-1914.


Dựa trên những thống kê này, rõ ràng rằng người dân bản xứ đã trồng hơn 13 lần những kẻ thực dân châu Âu mới nhập cư tới, giải thích tại sao phần lớn trong số họ thích làm việc trong khu vực dịch vụ và công nghiệp chế tạo. Cần phải nhấn mạnh rằng Cơ quan Do Thái và Quỹ quốc gia Do Thái đã cung cấp hàng đống tiền trợ cấp và ưu đãi (ví dụ như tư vấn miễn phí, các khoản vay, và các chương trình hợp đồng cho thuê dài hạn hấp dẫn) nhằm động viên người Do Thái "cứu rỗi" vùng đất. Mặt khác, nông nghiệp Palestine sinh lợi và duy trì được mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào từ chính quyền địa phương.
Cần phải nhấn mạnh rằng người Do Thái sở hữu dưới 7%  Palestine, trong đó, chỉ 44% đã được người Do Thái sử dụng cho các mục đích nông nghiệp  (nhấn vào đây để xem trang scan chính xác từ  Tổng quan về Palestine tr. 376). Ở khía cạnh này, chúng tôi hỏi độc giả rằng huyền thoại có thể đúng tới cỡ nào nếu người Do Thái canh tác dưới 3% của Palestine?
Ngay sau Nakba, những người Do Thái chiến thắng đã phá hủy phần lớn nông trường và cánh đồng của người Palestine bị chiếm đoạt, đặc biệt là các cánh đồng ô-liu và cam, đòi hỏi rất nhiều sức lao động để duy trì và thu hoạch. Ở khía cạnh này, sẽ rất phù hợp khi trích dẫn nhà văn Xi-ôn người Israel Meron Benvenisti, người đã mô tả quang cảnh Palestine ngay sau Nakba như sau:
"Sự phá hủy hàng trăm nghìn dunum diện tích cây ăn quả không phù hợp với hình ảnh tự xưng của Israel như là một xã hội biết cách làm sa mạc nở hoa. Và luận điệu cho rằng cảnh quan xanh của người Arab đã bị phá hủy là vì sự cần thiết trồng các loại cây cho hoạt động nông nghiệp của người Do Thái chỉ nhấn mạnh rằng, không phải chiến tranh đã gây ra sự tàn phá này, mà là sự biến mất của cộng đồng con người cụ thể đã hình thành quang cảnh phù hợp với nhu cầu và sở thích. Sự phá hủy nhiều diện tích lớn vườn cây ăn quả đã không thu hút được cùng mức độ lợi ích như việc phá hủy các làng người Arab, mặc dù nó có thể mang tới nhiều tác động tàn phá đối với cảnh quan." (Cảnh quan thiêng liêng, trang. 165) Nhấn vào đây để xem bộ phim tài liệu để xem cách người Israel đã nhổ gốc trên nửa triệu cây ô-liu ở khu vực Bờ Tây bị chiếm đóng.
Hãy phân tích huyền thoại được pha chế này từ góc nhìn khác bằng cách so sánh sản lượng nông nghiệp hiện tại của người Li-băng và Israel. Dựa trên Sách sự kiện thế giới trực tuyến của CIA, chúng tôi đã sưu tầm được các dữ liệu sau cho năm 2006:
Israel
Li-băng
Tổng diện tích đất
20,330 km2
10,230 km2
Đất trồng trọt được
3,140 km2= 15.45% * 20,330 km2
1,672 km2= 16.35% * 10,230 km2
Đất được tưới
1,940 km2 (2003)
1,040 km2 (2003)
Dân số
6.4 triệu
3.93 triệu
Tổng GDP
$140.3 tỷ (2006 est.)
$19.89 tỷ (2006 est.)
Sản lượng nông nghiệp
$3.64 tỷ = 2.6% of GDP
$1.39 tỷ = 7% of GDP
Lực lượng lao động trong nông nghiệp
2.6% of 2.42 triệu = 62,920
N/A
Nguồn


Công ty cam Jaffa , bị cướp bởi người Do Thái Israel, nhấn vào để phóng to

Sau khi điều chỉnh thống kê của Li-băng nhằm phản ánh sai khác cỡ (trong cỡ đất trồng trọt được và dân số) so sánh với Israel, sản lượng nông nghiệp Li-băng trở thành 2.8 tỷ đô-la, ít  hơn chút  so với Israel (3.64 tỷ đô-la). Khi chiêm ngưỡng các sự kiện này, các sự kiện sau về cả hai nước cũng đáng chú ý:
  • Phần lớn dân số người Do Thái Israel là người thành thị, sống tập trung chủ yếu ở trong và xung quanh các thành phố Tel-Aviv-Jaffa, Jerusalem, và Haifa; điều này giải thích tại sao chỉ có 2.6% lực lượng lao động của Israel hoạt động trong nông nghiệp. Bạn đọc có thể ngạc nhiên rằng Israel có tỷ lệ người thành thị cao nhất trong các nước công nghiệp,  nhấn vào đây cho minh họa đồ thị.
    http://lw.palestineremembered.com/ZionistFAQ.gif
  • Nông nghiệp ở Israel luôn luôn được trợ cấp mạnh mẽ bởi chính phủ Israel, nói cách khác, sản lượng nông nghiệp của Li-băng lẽ phải lớn hơn nhiều so với 1.39 tỷ.
    http://lw.palestineremembered.com/ZionistFAQ.gif
  • Israel đang đầu tư hàng tỷ đô-la, phần lớn được tài trợ bởi những người đóng thuế Hoa Kỳ, để làm chệch dòng nước sạch từ sông Jordan và biển hồ Tiberius. Mặt khác, Li-băng không có cái may mắn đó, tất cả nước sạch của Li-băng đều chảy ra biển mà không có nỗ lực nào giữ nước lại.
    http://lw.palestineremembered.com/ZionistFAQ.gif
  • Cơ sở hạ tầng của Li-băng bị tàn phá trong suốt cuộc chiếm đóng của Israel các năm 1982-2000 và nội chiến. Và nếu không phải vì sự tàn phá này, sản lượng nông nghiệp của Li-băng lẽ ra phải lơn nhiều so với 1.39 tỷ đô-la/năm.

Hay nói cách khác, do xã hội Li-băng và Palestine đã rất giống nhau ở nhiều khu vực, dễ dàng có thể kết luận rằng người Palestine lẽ ra cũng sản xuất được nhiều như người Li-băng nếu họ không bị tước bởi người Israel.
Cũng cần phải nhấn mạnh rằng ngay cả những kẻ Xi-ôn-nít hăng hái nhất cũng khó có thể bác bỏ được rằng các đồn điền cam Jaffa đã được trồng đầu tiên, được bán ở thị trường châu Âu, được đóng gói, và thu hoạch chủ yếu bởi các công ty của người Arab Palestine, nhấn vào đây để xem bằng chứng. Vào khoảng năm 1891, Ahad Ha'Am (tiểu luận gia người Do Thái Đông Âu hàng đầu) đã cố gắng làm sáng tỏ cho nhiều người Do Thái về việc Palestine không phải vùng đất hoang vắng, ông đã thuật lại dựa theo chuyến thăm Palestine trong 3 tháng năm 1891:
"Chúng ta ở nước ngoài thường tin rằng Eretz Yisrael (vùng đất Israel, chú thích của N.D.) bây giờ là hoàn toàn hoang vắng, một sa mạc không được gieo trồng ..... Nhưng sự thật không phải vậy. Khắp đất nước, khó tìm được nơi nào mà không được gieo trồng. chỉ có các cồn cát và núi đá ... là không được trồng trọt mà thôi. " (Righteous Victims, tr. 42)
Cứ giả sử một lúc rằng huyền thoại vô căn cứ là sự thật, những câu hỏi mà nhiều người Palestine hỏi là:
  • Thậm chí nếu "đúng" là người Do Thái đã làm sa mạc của người Palestine nở hoa, điều đó có hợp pháp hóa sự ăn cắp trắng trợn nhà cửa, nông trại, kinh doanh, ngân hàng, xe ôtô, xe buýt, trường học v.v. của người Palestine không? Điều đó có biện minh cho việc trục xuất người dân bản địa để dọn đường cho những người tị nạn Do Thái ở châu Âu mới tới không? Cần phải lưu ý rằng người Palestine sở hữu và điều hành hơn 93% đất đai Palestine, như năm 1945, nhấn vào đây để xem minh họa bản đồ. Tháng 11/1947, kiến trúc sư của "giải pháp chuyển giao", Yosef Weitz, đã phát biểu rằng, sự TƯỚC ĐOẠT tập thể người Palestine là một điều không thể tránh khỏi vì tỷ lệ sở hữu đất cao của người Palestine. Ông nói:
"[phần lớn đất đai] không phải do người Do Thái sở hữu hoặc thậm chí trong phạm trù nhà nước mà quyền sở hữu có thể tự động được thừa nhận bởi chính phủ kế tiếp. Như vậy, trong số 13,500,000 dunum (6,000,000 trong đó là sa mạc, và 7,500,000 dunum là đất trồng trọt được) của nhà nước Do Thái theo kế hoạch Phân Chia, chỉ có 1,500,000 dunum là do người Do Thái sở hữu. " (Trục xuất người Palestine, tr. 182)
  • Có ai có thể hợp pháp hóa sự ăn cắp trắng trợn các ngôi nhà, ôtô, ngân hàng, trường học... v.v. của người New York Hoa Kỳ, bởi vì những người Do Thái Hoa Kỳ là những người đã chuyển đổi thành phố New York thành trung tâm công nghiệp và tài chính của thế giới? Không chỉ người Mỹ gốc Do Thái là cộng đồng thiểu số lớn nhất ở thành phố New York, họ gần như xây dựng chúng từ con số 0. Hay nói cách khác, nếu một lý luận như thế biện minh cho việc tước đoạt và tẩy máu dân tộc Palestine, tại sao nó không phải là một lý luận tốt cho việc tước đoạt tập thể và tẩy máu dân cư Mỹ không có gốc Do Thái ở thành phố New York?

Mặc dù dối trá trắng trợn, huyền thoại vô căn cứ này cố gắng vẽ lên một cảnh tượng lãng mạn cho "Miền đất hứa", tức là nó khô cằn trong 2000 năm, cho tới khi "những người Do Thái trở lại" làm cho sa mạc "nở hoa". Thật đáng buồn khi thấy huyền thoại này lan xa thế nào trong xã hội và hệ thống trường học Israel nhằm hợp pháp hóa sự chiếm đoạt tập thể người Palestine.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét