Trước có bạn sinh viên hỏi "thầy có tin vào việc công nghiệp hóa của đất nước vào 2030 v.v. không?", thì tôi không bình luận gì cả, bởi tôi biết, tin hay không tin chả phải điều gì quan trọng với người vô sản, mà quan trọng là anh sẽ làm gì, đóng góp gì. Giá mà bạn ý hỏi là: theo thầy thì chúng em có thể đóng góp gì cho sự nghiệp công nghiệp hóa của đất nước, thì có lẽ tôi đã thấy vui vẻ để bình luận thêm :D
Bây giờ thì tôi có manh mối để đào sâu hơn vấn đề công nghiệp hóa rồi. Tôi không bàn về những con số, vì con số tính toán có thể chưa đúng đắn thì sẽ phải rút kinh nghiệm và sửa sai. Nước nào cũng vậy thôi, chứ chả riêng gì VN. Nên nhớ là nước ngoài có hàng đống học thuyết kinh tế và chính sách kinh tế, mà tỷ lệ thất nghiệp ở phương Tây vẫn cao vãi đái!
Để công nghiệp hóa, thì bạn cần phải có công nhân. Không thì ai làm công nghiệp hóa? Chả nhẽ là các thầy giáo dạy Toán làm công nghiệp hóa?
Vậy khi nào thì có công nhân? Lúc này thì kiến thức kinh tế chính trị cơ bản là cần thiết. Người ta chỉ có thể trở thành công nhân nếu không còn phương tiện sản xuất nào nữa. Ở phương Tây, cách công nghiệp hóa nhanh nhất là cướp bóc, tước đoạt ruộng đất của nông dân. Thế là phải đi làm công nhân.
Nhưng ở VN, chính quyền thuộc về công-nông-trí, vậy thì ai có quyền tước đất của nông dân? Chưa kể con em nông dân là thành phần chính của quân đội. Nếu ai có ý định tước đất của nông dân phục vụ công nghiệp hóa, thì xin mời ăn đạn.
Như vậy, để công nghiệp hóa, thì anh cần phải thỏa thuận với giai cấp nông dân. Sự thỏa thuận này sẽ diễn ra có lợi cho công nghiệp hóa, vì lý do người nông dân không còn thấy làm ruộng có lãi nữa. Chuyện bỏ ruộng ở quê bây giờ khá phổ biến, minh chứng cho điều đó. Nông dân sẽ đồng ý làm công nghiệp và nhượng lại ruộng đất để làm công nghiệp.
Kết luận: vấn đề là mỗi người VN sẽ đóng góp gì, và đừng hỏi Tổ quốc phải làm gì cho anh!
Bài viết chỉ vận dụng lại kiến thức đã có, tham khảo ở blog HSCL https://cunom.blogspot.com/2013/05/che-o-so-huu-at-ai-tu-nhan-chua-tung.html
Câu hỏi của bạn sinh viên cũng là minh chứng cho thấy vừa muốn hưởng thành quả cách mạng nhưng lại sợ khó khăn gian khổ (phần khó khăn đó thì lại do công nhân và nông dân thực hiện) mà tôi đã nói ở đây: Tìm báo chí cho người lao động?
Bây giờ thì tôi có manh mối để đào sâu hơn vấn đề công nghiệp hóa rồi. Tôi không bàn về những con số, vì con số tính toán có thể chưa đúng đắn thì sẽ phải rút kinh nghiệm và sửa sai. Nước nào cũng vậy thôi, chứ chả riêng gì VN. Nên nhớ là nước ngoài có hàng đống học thuyết kinh tế và chính sách kinh tế, mà tỷ lệ thất nghiệp ở phương Tây vẫn cao vãi đái!
Để công nghiệp hóa, thì bạn cần phải có công nhân. Không thì ai làm công nghiệp hóa? Chả nhẽ là các thầy giáo dạy Toán làm công nghiệp hóa?
Vậy khi nào thì có công nhân? Lúc này thì kiến thức kinh tế chính trị cơ bản là cần thiết. Người ta chỉ có thể trở thành công nhân nếu không còn phương tiện sản xuất nào nữa. Ở phương Tây, cách công nghiệp hóa nhanh nhất là cướp bóc, tước đoạt ruộng đất của nông dân. Thế là phải đi làm công nhân.
Nhưng ở VN, chính quyền thuộc về công-nông-trí, vậy thì ai có quyền tước đất của nông dân? Chưa kể con em nông dân là thành phần chính của quân đội. Nếu ai có ý định tước đất của nông dân phục vụ công nghiệp hóa, thì xin mời ăn đạn.
Như vậy, để công nghiệp hóa, thì anh cần phải thỏa thuận với giai cấp nông dân. Sự thỏa thuận này sẽ diễn ra có lợi cho công nghiệp hóa, vì lý do người nông dân không còn thấy làm ruộng có lãi nữa. Chuyện bỏ ruộng ở quê bây giờ khá phổ biến, minh chứng cho điều đó. Nông dân sẽ đồng ý làm công nghiệp và nhượng lại ruộng đất để làm công nghiệp.
Kết luận: vấn đề là mỗi người VN sẽ đóng góp gì, và đừng hỏi Tổ quốc phải làm gì cho anh!
Bài viết chỉ vận dụng lại kiến thức đã có, tham khảo ở blog HSCL https://cunom.blogspot.com/2013/05/che-o-so-huu-at-ai-tu-nhan-chua-tung.html
Câu hỏi của bạn sinh viên cũng là minh chứng cho thấy vừa muốn hưởng thành quả cách mạng nhưng lại sợ khó khăn gian khổ (phần khó khăn đó thì lại do công nhân và nông dân thực hiện) mà tôi đã nói ở đây: Tìm báo chí cho người lao động?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét