![]() |
Helen Nianias |
![]() |
Minh họa của Tully Mills, lấy trong chính bài báo |
Với giá thuê nhà tăng
lên ở các thành phố lớn trên toàn thế giới, một lượng lớn phụ nữ được cho là nằm
trong các mối quan hệ tình dục không mong muốn để tránh bị vô gia cư.
Ở chung với ai đó có thể là một trong những quyết định lớn
nhất bạn từng làm. Sẽ có những cuộc cãi cọ lặt vặt giữa những người sống chung
với nhau, từ sự ghê sợ rằng họ không cất bơ vào tủ lạnh (như thế dễ gây ôi thiu - chú thích của N. D.)
cho tới các suy nghĩ đối lập nhau về thế nào là một phòng ngủ “sạch sẽ”, cho tới
những vấn đề lớn hơn, như tiền thuê nhà, các tờ hóa đơn, thuế. Những thứ tạo
nên sự khác biệt giữa việc ngủ một cách thoải mái vào buổi đêm hay là vật vờ dưới
tuyết với một cái chăn để giúp bạn tránh cơn ho của người bạn của bạn.
Chính những vấn đề rất tài chính này có thể biến đổi thành một
dạng lạm dụng và kiểm soát trong mối quan hệ. Các kịch bản bắt đầu từ “chúng ta
không yêu nhau, nhưng tôi giả sử là điều này sẽ xảy ra cho tới tháng lương tiếp
theo của tôi” cho tới tình huống đáng sợ hơn như sống chung với một kẻ có thói
bạo hành nhưng lại quá nghèo túng để quyết định dứt ra.
Một phát ngôn viên của Đường dây nóng về Bạo lực gia đình (National
Domestic Violence Hotline) đặc tả hiện tượng này là “bạo hành kinh tế hoặc tài
chính”. Các ví dụ về hiện tượng này có thể bao gồm cho một người tiền trợ cấp
và quan sát tỉ mỉ cách họ tiêu dùng hoặc yêu cầu biên lai hàng hóa họ mua, hoặc
đặt khoản tiền lương của bạn trong tài khoản của họ và từ chối bạn truy nhập
vào tài khoản.
Một trang thương mại của Anh, Ziffit, đã thăm dò ý kiến của
2040 người xuyên suốt nước Anh và thấy rằng có 28% những người tham gia thăm dò
mà đang ở trong một mối quan hệ đã thừa nhận rằng an ninh kinh tế là yếu tố
chìa khóa giữ họ ở chung với người yêu của họ.
Một tổ chức từ thiện đặt tại Anh, Crisis, đã công bố một báocáo cho thấy 27% những người sử dụng dịch vụ vô gia cư đã khẳng định rằng họ đã
thiết lập một mối quan hệ tình dục không mong muốn với một người khác kể từ khi
vô gia cư, và đây là một thước đo quan trọng mà phụ nữ dùng nhiều hơn so với
đàn ông.
Cho dù bạn ở đâu trên thế giới, giá cả cuộc sống đắt đỏ là một
nỗi lo, đặc biệt nhiều công việc được trả lương tốt lại ở các khu vực đô thị lớn.
Thật vậy, chính mối quan hệ này dẫn tới giá thuê nhà tăng. Ví dụ, giá
thuê của một căn hộ ở Manhattan đã cao kỷ lục năm vừa rồi. Năm 2015, Los
Angeles có tỷ lệ nhà thuê còn trống chỉ ở 3,3% trong một thành phố có 3,9 triệu
dân. Ở Anh, theo một nghiên cứu của Shelter, 352
nghìn người thuê nhà bị đe dọa đuổi khỏi nhà năm 2015.
Nhiều người trẻ chịu sự lệ thuộc hoàn toàn vào chủ nhà hoặc
người ở chung. Nếu nhìn vào chênh lệch lương giữa
nam giới và nữ giới trên toàn thế giới thì hoàn toàn dễ hiểu việc nhiều phụ
nữ liên tục bị đặt vào các tình cảnh khốn khổ.
Melinda*, một công nhân hành chính 25 tuổi ở Luân Đôn, biết rõ cảm giác này. Sau
khi bị sa thải khỏi công việc người giúp việc và trông trẻ, cô bị ném ra đường
với một ít tiền.
“Tôi đã ngồi chồm chỗm và ngủ trên ghế xô-pha của mọi người
trong khoảng 1 tháng. Ban đầu thì cũng ổn, nhưng cho tới mùa đông vừa rồi, thì
nó trở nên lạnh lẽo,” Melinda kể. Melinda đã có thể giành được một suất thực tập
sinh nội trú ở Kent. Cô cũng gặp một người đàn ông thông qua bạn bè chung, người
đã mời cô ở cùng trong căn nhà của anh ta ở Kent. “Tôi đã thích anh ta, nhưng
tôi chưa bao giờ muốn điều đó trong dài hạn,” cô nói.
Sau hai tháng ở chung với anh ta, kế hoạch trở nên tồi tệ.
Người đàn ông sống cách bạn bè cô một giờ đi lại, điều đó khiến cho Melinda cảm
thấy bị cô lập. Anh ta cũng trở nên cực kỳ chiếm hữu. “Tôi mau chóng nhận ra
tôi đã muốn bỏ đi, nhưng tôi chẳng có nơi nào để đi cả, vì thế mà tôi cắn răng
chịu đựng. Đó là một ngôi nhà đẹp, và anh ta nấu bữa tối cho tôi mọi ngày.
Nhưng điều kỳ quái là bởi vì nó, mà anh ta cư xử như thể anh ta sở hữu tôi.”
Sau sáu tháng ở trong một sự cô lập kỳ lạ, Melinda tiết kiệm
đủ tiền để rời đi. “Một tháng sau khi tôi đã rời đi, anh ta nhắn tin cho tôi suốt
ngày và thậm chí anh ta đã mời chào tôi một khoản trợ cấp hàng tháng để tôi
quay trở lại với anh ta, thổ lộ rằng anh ta ‘lo lắng’ cho tôi trong khi thực ra
đang vô vọng cố gắng dùng quyền kiểm soát của anh ta.”
Kaylin, 23 tuổi, đã chịu đựng những chấn thương khủng khiếp
bởi người bạn trai có tính kiểm soát của cô, người mà cô đã trở nên phụ thuộc cả
về kinh tế lẫn tình cảm sau khi cô mất việc.
Đầu tiên, Kayin mô tả bạn trai của cô là người quyến rũ và
bí ẩn – “bạn xem phim rồi đấy, bạn ngã lòng đối với anh chàng tồi mà không ai
hiểu cả” – nhưng anh ta đã trở nên bạo hành tới lạ thường. “Chúng tôi gặp nhau
vào tháng 10 cách đây vài năm, tôi đã chuyển tới ở cùng anh vào tháng 11 hoặc
12 năm đó, và anh ta trở nên bạo lực kể từ tháng 2.”
Anh ta có tiền phúc lợi chính phủ và sống trong căn nhà được trợ cấp. Kaylin làm bồi bàn và
đã không cần phải trả tiền thuê nhà. Cô cuối cùng thành ra phải trả mọi thứ
khác, như các hóa đơn, thức ăn, và các phí tổn khác liên quan tới bạn trai của
cô như ma túy và việc thiếu một cái xe ô tô. “Đó không phải lỗi của ai cả, mà
là của tôi”, Kaylin nói. “Chúng tôi đi tới một cuộc cãi vã lớn. Tôi đã quá yếu
đuối để có thể làm được gì.” Một trong các cuộc chiến này đã làm cho Kaylin bị
chấn thương và không thể đi làm. Cô bị sa thải.
“Tôi đã chỉ có anh ý là chỗ dựa,” Kaylin nói. “Tôi có một mối
quan hệ tốt với gia đình tôi nhưng tôi không về đó. Tôi đã muốn trở lại, nhưng
họ nói:’chị đã muốn cuộc sống này, chúng tôi sẽ không liên quan’.” Cô đã thử bỏ
anh ta khoảng 8 lần, ngủ trong xe của cô trong vài ngày hoặc vài tuần mỗi lần.
Mọi chuyện đã đến đỉnh điểm vào tháng 7 khi cô rời bỏ anh ta
vĩnh viễn. Sự đương đầu đã rất bạo lực và những cú đánh mà Kaylin chịu đựng gây
cho cô chấn động. Không có chỗ nào để đi, Kaylin đã tới một thư viện, người ta
đã giúp cô tới bệnh viện. “Anh ta đã đập đầu tôi vào cửa, sàn nhà, và tường.
Tôi bị đánh vào đầu bằng một tuýp nước. Tôi phải băng bó tay phải do chống đỡ,
có một vết thâm tím ở hông trái và đầu gối phải,” cô nói. “Khi đó tôi đã gọi
cho mẹ tôi, và bà đã ở đó ngay lập tức.” Kaylin bây giờ là một người phụ giúp chăm
sóc người già hoặc người bị bệnh nặng và tham gia chiến dịch vì những nạn nhân
bị bạo hành gia đình cùng với Tổ chức từ thiện Refuge.
Clare Prendergast, cố vấn của Relate, nói rằng có những chiến
thuật khác nhau bạn có thể sử dụng khi bạn cần thoát khỏi những mối quan hệ phụ
thuộc hoặc bạo hành kinh tế.
“Với một vài phụ nữ, nếu người đàn ông bạo lực nguy hiểm,
thì cần phải rời bỏ anh ta ngay lập tức,” Prendergast nói. “Nhưng đôi khi cần một
kế hoạch tới 5 năm, nếu các dạng bạo hành tinh vi hơn xảy ra. Có thể là một
tình huống mà bạn cần nói chuyện với người khác để khôi phục sức khỏe tinh thần,
sau đó định hình về kế hoạch thay đổi. Cũng có thể là đi học trở lại, và tạo những
khoản tiết kiệm bí mật, và biết rằng bạn đã có một kế hoạch ra đi đủ giúp bạn
tiêu hóa nó trước khi bạn có thể rời bỏ.”
*Một vài cái tên đã bị thay đổi.